Nhà phố Pháp được xây dựng trên quy mô lớn tại Khu phố Pháp ở Hà Nội và được bổ sung khéo léo dưới dạng xây chen trong Khu phố Cổ Hà Nội từ cuối thế kỷ XIX đến giữa thế kỷ XX. Đây là một bộ phận không thể tách rời trong quỹ di sản kiến trúc thuộc địa tại Hà Nội, nhưng lại chưa được nghiên cứu một cách có hệ thống và cũng chưa được nhìn nhận một cách chính thức là di sản như biệt thự và công thự Pháp. Hệ quả là nhà phố Pháp không được bảo vệ bởi hành lang pháp lý, ít được bảo tồn hoặc tôn tạo do hạn chế về kinh phí nên đã sụt giảm nhanh về số lượng và xuống cấp dần theo thời gian. Giá trị của những công trình này trong thực tế đòi hỏi phải có giải pháp bảo tồn thích hợp theo hướng bền vững, tránh xu hướng bảo tàng hóa, mà nên được thực hiện trên quan điểm gắn công trình với bối cảnh và đời sống đô thị hiện tại và cho công trình một cuộc sống đương đại, vừa gìn giữ giá trị đồng thời phát huy những giá trị ấy, đảm bảo sinh kế cho người sử dụng.